Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Tây Du Hài Hước 7

Trang 7 trong tổng số 16

-- 14 --
Trực ban Nam Thiên môn.


Tôn Tiểu Thánh cầm đôi măng đá, sẳn sàng chờ đợi. Chỉ thấy mười miếng tiền vàng của Cơ Thủy Báo đón mặt bay tới. Vừa muốn tiếp chiêu, những đồng tiền vàng đó lại đã bay qua khỏi đỉnh đầu.

anh sex
truyen dam
phim sex hay
truyen sex hay
truyen lau xanh
truyen loan luan
truyen nguoi lon
truyen sex hoc sinh

“Ối! Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, bàn tay thối quá!” Trư Tiểu Năng chế diễu Cơ Thủy Báo.

Tiếng cười của Tiểu Năng còn chưa dứt, Tiểu Thánh bổng nhiên cảm thấy phía sau cổ khí lạnh vù vù…. Thì ra mấy miếng vàng này biết rẽ ngoặt, muốn đánh úp từ sau lưng Tiểu Thánh. Tiểu Thánh vội vàng cúi thấp đầu né tránh.

Đánh úp không thành, 10 miếng tiền vàng chia làm hai tốp như đàn ong, một tốp ở phía trước, một tốp ở phía sau, hai đầu kẹp kích lợi hại quá! Chỉ thấy Tiểu Thánh đở phía trước đẩy phía sau, măng đá quay vù vù tạo gió. Những miếng vàng đó từ 2 tốp lại tách thành 5 đội, vây tròn lấy Tiểu Thánh.

Tiểu Thánh, một mình đợi 10 miếng tiền vàng cùng lúc công đến, bổng nhiên xoay tròn như con quay. Tiếng “lách cách lách cách” vang lên, lại thấy măng đá trên tay Tiểu Thánh, từng miếng từng miếng tiền vàng xâu ở phía trên, giống hai xâu mứt quả ngâm đường xâu que.

Tiểu Năng kìm không được lớn tiếng khen hay.

Nhưng đến lúc Tiểu Thánh đem những đồng tiền này trả cho Cơ Thủy Báo, Cơ Thủy Báo lại nói: “thiếu mất 1 đồng! 10 miếng phát ra cùng lúc, bây giờ chỉ còn lại 9 đồng.”

Cơ Thủy Báo nói: “trên người tôi có 100 cái hoa văn, một cái hoa văn chính là một đồng tiền. Để tôi xem hiện tại còn có bao nhiêu cái hoa văn.” Cơ Thủy Báo cởi áo ra đếm số hoa văn, Tiểu Năng cũng giúp ông ta đếm. Kết quả là___vẫn có 90 cái hoa văn. Cơ Thủy Báo muốn Tiểu Năng tính

xem: “100 trừ đi 90, còn bao nhiêu?”

Tiểu Năng rất nhanh tính ra: “còn lại 10.”

Cơ Thủy Báo nói: “đúng rồi, nhất định đã bay ra 10 đồng tiền vàng, thế thì là đã có 1 đồng tiền bị người ta cất đi rồi.”

Tiểu Năng nói: “dù sao tôi cũng không có lấy.”

Cơ Thủy Báo nói: “muốn biết ngươi rốt cuộc có lấy hay không, ta có một cách. Ta sẽ để cho kẽ giấu tiền nóng đến chịu không nổi, đem tiền giao ra một cách ngoan ngoãn.

Cơ Thủy Báo liền cầm hai miếng tiền vàng chụp lại trong đôi bàn tay, xóc lến xóc xuống không dừng, xóc đến vang lên tiếng “leng keng leng keng”, ông ta còn nói “chiên tiền”, vừa chiên vừa niệm:

Chiên, chiên, chiên,

chiên đồng tiền.

Cần tiền không cần mặt,

Cần mặt không cần tiền.

Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, nhìn xem ai sẽ bỏng đến nhảy lên.

Nhưng không có ai nhảy cả.

Lại chiên thêm một lát, mọi người ngữi đến mùi khét.

Tiểu Thánh nhắc nhở Lý Thiên Vương: “trên người ông bốc khói kìa.”

“Sao lại thế được?” Lý Thiên Vương cúi đầu nhìn quần áo của mình, ô không, không chỉ bốc khói, còn phun lên ngọn lửa. Lý Thiên Vương vội vàng dập tắt, ngọn lửa đã đốt cháy một cáo lổ to. Đồng tiền vàng của Cơ Thủy Báo muốn tìm liền từ trong cái lổ này lăn ra ngoài.

Tiểu Năng cảm thấy kỳ lạ: “đồng tiền đốt cháy được áo quần, sao Lý Thiên Vương không bỏng vậy?”

“Đây là vì ta da dày, axit nitric tưới vào đều không sao cả.” Lý Thiên Vương giải thích xong nói, “ta cũng không phải là tham tài, là vì nhìn thấy đồng tiền này dễ thương, thuận tay vơ lấy làm kỷ niệm.”

Tiểu Thánh chỉ vào lổ thủng trên áo Lý thiên Vương nói: “cái này cũng có thể làm kỷ niệm đấy.”

Lý Thiên Vương vì da dày, cho nên không biết thẹn. “Chúng ta hay là tiếp tục so tài đi.” Lý Thiên Vương kéo Ngưu Kim Ngưu đến đối mặt Tiểu Thánh, Tiểu Năng nói: “các ngươi còn chưa biết sức trâu của Ngưu Kim Ngưu phải không?”

Ngưu Kim Ngưu liền lúc lắc cái sừng to: “có dám cùng ta đấu vật không?”

Hai bạn nhỏ gan cùng mình, có gì mà không dám.

Chỉ thấy Ngưu Túc hiện ra nguyên hình.

Tiểu Năng có chút giật mình: “sao lại có con trâu to thế này?”

“Dù sao không phải là nói khoát.” Ngưu Kim Ngưu nói: “đến đây nào, nếu như có thể làm cho ta lùi về phía sau một bước, thì xem như ta thua.”

Tiểu Thánh nhảy đến, nắm lấy hai cái sừng trâu, ra sức đẩy trâu về phía sau.

Tiểu Năng giúp đở hát bài hò.

Nhưng con trâu to này lại không mảy may nhúc nhích, cũng không rên tí nào.

Tiểu Năng cũng đến nắm lấy một cái sừng, cả hai cùng nhau gắng sức đẩy____

Ngưu Kim Ngưu cố sống cố chết cúi thấp đầu, làm cho hai bạn nhỏ chiếm không được một chút thuận tiện.

“Hai bên cố lên!” Lý Thiên Vương hò hét.

Nhưng đến lúc ăn cơm, vẫn không phân thắng bại.

Lý Thiên Vương 1 tay xách 1 bó cỏ, 1 tay xách 2 cái bánh bao.

Ông ta bón cỏ cho Ngưu Kim Ngưu ăn, đút bánh bao cho Tiểu Thánh và Tiểu Năng. Hai bên vừa ăn vừa đọ sức, không bỏ sót bên nào.

Trời tối rồi, Tiểu Thánh, Tiểu Năng đầu đầy mồ hôi, chân có chút phát run, sắp ăn không tiêu rồi.

Bấy giờ Vi Hỏa Hổ, Dực Hỏa Xà đến hét lên: “đủ rồi, đủ rồi, phải đi làm rồi.”

Tiểu Thánh, Tiểu Năng bấy giờ mới dừng lại cuộc đấu vật. Tiểu Năng nói với Ngưu Kim Ngưu: “chúng tôi không thua.”

Ngưu Kim Ngưu nói: “chúng tôi cũng không thắng.”

Lý Thiên Vương cười nhạt bỏ đi, trong lòng nói: “kẽ thắng là ta!”

Tiểu Thánh và Tiểu Năng đi cùng Vi, Dực nhị túc, cỡi mây đi về phía trước Nam Thiên Môn. Hai bạn nhỏ quá mệt mõi rồi, Tiểu Thánh vừa nhắc nhủ mình phải tĩnh táo, vừa nhắc nhở Tiểu Năng cẩn thận đừng để ngã từ trên mây xuống.

Đến dưới cổng chào Nam Thiên Môn, họ đổi cho Phòng Nhật Thổ, Ngang Nhật Kê, Tinh Nhật Mã, Hư Nhật Thử của ca ngày.

Vi Hỏa Hổ dặn dò Tiểu Thánh và Tiểu Năng: “các ngươi đứng ở đây, chúng tôi đi tuần tra.”

Sau khi 2 túc đi rồi, Tiểu Thánh và Tiểu Năng đứng rất ngay ngắn.

Đứng được một lúc, đứng không nổi nữa, họ liền dựa vào cổng chào ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống thì đã muốn buồn ngủ.

Tiểu Năng lầu bầu nói: “răng nhọn to chỉ dạy chúng ta lúc ngủ không được niệm ‘câu chú khò khò’, cũng cần dạy cho chúng ta ‘câu chú căng mí mắt’, lúc làm ca đêm cần dùng đến. Tôi hiện tại đã cảm thấy mí mắt nặng quá rồi, thật là nhướng lên không nổi nữa.”

Tiểu Thánh suy nghĩ, “xẹt!” đầu hướng xuống dưới, chân hướng lên trên, đã có một thế trồng cây chuối: “Tiểu Năng, ngươi học theo cách của ta, sẽ không còn buồn ngủ nữa.”

Tiểu Năng liền đồng ý, học theo Tiểu Thánh dùng tay làm chân.

Cả hai mặt đối mặt đứng ngược, cùng nhau động viên:

“Lần thứ nhất trực ban, không thể để cho người khác nhìn thấy cười chê….”

“Đúng, nhất định phải………kiên trì.”

Không bao lâu sau, trên đường trời thấp thoáng hai bóng đen, đi về hướng Nam Thiên Môn.

Hai bóng đen này một mập một ốm, đều đang che mặt.

Còn chưa đi đến cổng chào, cả hai liền dừng lại.

Người mập nói: “Lý Thiên Vương nói họ mệt đến đứt hơi, sao vẫn còn chưa ngủ vậy cà?”

Người ốm nói: “chúng ta nhẹ nhàng đi đến xem sao.”

Đi đến gần mấy bước, ngươi mập có chút nghi hoặc: “hình như họ đang chơi trò trồng cây chuối, nhưng sao không có chút nhúc nhích gì vậy?”

Lại đến gần xem: “hay thật, thật có tài.”

Thì ra, Tiểu Thánh và Tiểu Năng người tuy đứng ngược, mắt lại đã khép, ngủ say mất rồi.

Người ốm nói: “đề phòng bất trắc, phải rắc cho chúng nó cái này, đây là hàng nhập khẩu đấy.”

Ông ta móc ra một cái lọ nhỏ, trên lọ có ghi: Mê lộ hiệu Mã Lộ Liên
Họ đem Tiểu Thánh, Tiểu Năng lật lại rắc mê lộ lên như xịt nước tương. Sau đó người mập đem Tiểu Thánh khiêng ở trên vai, người ốm đem Tiểu Năng kéo lết trên đất. Mê lộ này thật linh, hai bạn nhỏ giống như ngủ mê rồi vậy, kéo thế nào, xóc thế nào cũng không tĩnh dậy….

Đợi đến lúc Tiểu Năng, Tiểu Thánh tĩnh lại, mặt trời đã dâng lên cao rồi. Bên mình của họ đều là rác: có cơm thiu của Dao Trì ăn thừa, võ trứng của Ngự Mã Giám Thanh quăng ra, hạt bàn đào của Vương Mẫu ném xuống, lọ son của Hằng Nga dùng hết….

Tiểu Năng chửi nói: “kẽ nào thất đức thế này, đem rác ném lên trên mình người ta!”

“Cái gì vậy.” Tiểu Thánh nói: “chúng ta bị ném lên trên thùng rác rồi!”

-- 15 --
Phất trần hiện ảnh.


Lại nói về sáng sớm ngày hôm nay, Ngọc Đế ngồi trên Lăng Tiêu Điện, bổng nghe nội thị bẩm báo: “Vương Mẫu cầu kiến.”

Ngọc Đế thì thầm: “vừa mới sáng sớm bà lão này đến làm gì đây?”

Chỉ thấy Vương Mẫu bước lên điện, mặt đầy vẽ giận dữ.

Ngọc Đế nhìn thấy vẽ giận dữ này, thôi không còn ngạc nhiên. Vì Vương Mẫu bình thường giữ gìn rất tốt, khuôn mặt này trước giờ phấn mặt trắng tinh, như trứng gà vừa bóc võ. Còn ngày hôm nay……trên trán nhẳn bóng lại xuất hiện một nếp nhăn!

Ngọc Đế biết người vợ già xấu tính, liền chuyển hướng hỏi: “trên trán bà, là sợi tóc, vẫn còn tơ. Ai mắt kém sẽ cho là nếp nhăn.”

“ Đúng rồi, là vì nếp nhăn này.” Vương Mẫu rất dứt khoát, “thiếp là vì chuyện này đến cầu xin bệ hạ.”

Ngọc Đế nói: “nhưng ta không có kem làm đẹp, ngoài nếp phong sương dành cho nàng.”

“Cái gì!” Vương Mẫu hét lên: “thiếp muốn người lập tức phái người thay thiếp phá án, người ta đang bị xúi quẩy, ngài còn nói bóng nói gió!”

Việc gì vậy cà? Thì ra Vương Mẫu có một cây quạt tròn, là một món bảo bối, tên gọi là “Âm dương lão thiếu phiến”. Trên quạt một mặt vẽ một ông lão, một mặt vẽ một em bé. Dùng bên mặt vẽ ông lão quạt người một cái, trẻ có thể biến thành già; Dùng bên mặt vẽ hình em bé quạt người một cái, già có thể biến thành trẻ.

Vương Mẫu nương nương không muốn biến thành già, cũng không muốn biến thành trẻ, bà ấy sợ nhất là nếp nhăn. Sáng sớm mỗi ngày dùng cây quạt bảo bối bên mặt có em bé quạt nhẹ nhàng từng cái từng cái vào mình, chỉ quạt nữa ngày là đủ. Nếp nhăn trên trán muốn mọc ra sẽ mọc không được. Cho nên Vương Mẫu nương nương trước giờ không có nếp nhăn, vì vậy mà Vương Mẫu nương nương một ngày cũng không rời xa cây quạt ‘Âm dương lão thiếu phiến’ này.

“Nhưng sáng sớm ngày hôm nay không thấy quạt báu, không biết bị ai cướp đi rồi.” Vương Mẫu đang lãi nhãi lãi nhãi kể lại, “thiếp hỏi qua Thiên Thâu Tinh, hắn nói không phải là hắn lấy. Hắn tuy là chuyên ăn trộm, nhưng trước giờ ngay thẳng thật thà. Hắn ăn trộm đó chẳng qua chỉ là để khoe khoang kỹ thuật ăn trộm, nghiên cứu ‘ có trộm có trả, lại trộm không khó’….”

Ngọc Đế liền tra hỏi: “tối hôm qua gác cửa Nam Thiên Môn là ca nào? Có vết tích gì đáng nghi không?”

Vi Hỏa Hổ trưởng ca Hỏa ban từ trên giường bị kêu dậy, đi đến trước Ngọc Đế báo cáo: “Tôn Tiểu Thánh và Trư Tiểu Năng giữ cổng Nam Thiên Môn. Nhưng đến lúc chúng tôi đi tuần tra trở về, hai người họ không biết đã đi đâu rồi.”

Tiểu Thánh và Tiểu Năng cũng bị tìm đến.

Tiểu Năng nói một cách mắc cỡ: “chúng tôi ngủ, nên không biết vì sao, Nam Thiên Môn lại rời khỏi chúng tôi.”

Tiểu Thánh nói: “không biết việc gì, có lẽ là chúng tôi đã rời khỏi Nam Thiên Môn.”

Ngọc Đế nói với Thái Bạch Kim Tinh: “để Cự Linh Thần giúp ngươi, tìm trong . Trực ban đi ngủ, cần phán tội gì, cần chịu phạt như thế nào.”

Kim Tinh dẫn Cự Linh Thần, đến kho sách tra tìm luật trời.

Vì luật trời nhiều, sách phải làm lớn hơn một chút. giống như một căn nhà lầu đứng sừng sững.

Kim tinh trước tiên để cho Cự Linh Thần sức mạnh vô song đem sách lật đến trang thứ 3.500, sau đó leo lên đám mây chuyên dùng để đọc sách, lên đến hàng thứ 46.000, tìm đến điều khoản có liên quan đến trực ban ngủ gục.

Kim Tinh giật cả mình, cách trừng phạt của điều khoản này là____ “có nghĩa vụ thay Ngọc Đế cắt móng tay, đến khi móng tay không mọc nữa mới thôi; Hoặc có nghĩa vụ thay Ngọc Đế rữa chân, rữa đến chân này không còn thối mới thôi.”

Kim Tinh rất thích Tiểu Thánh và Tiểu Năng, không nhẫn tâm đem chúng nó trừng phạt cực khổ thế này, liền trở về bẩm với Ngọc Đế: “lúc trực ban ngủ, phạm vào tội trực ban ngủ, cần phạt họ sau này lúc trực ban không cho ngủ.”

Lý Thiên Vương bước ra tâu nói: “trước tiên khoan định tội xữ phạt, cần đến trong Vương Mẫu phủ điều tra rồi hãy nói.”

Ngọc Đế liền phái Thiên quan mặt sắt: “ngươi đi một chuyến xem.”

Viên Thiên quan này vừa lãnh chỉ ra khỏi điện, Lý Thiên Vương liền đi theo cùng ở phía sau: “Thiên quan xin dừng bước!”

Lý Thiên Vương từ trong ống tay áo lấy ra một cây phất trần “đây là cây phất trần hiện ảnh của Thái Ất Chân Nhân tặng cho ta, có thể giúp ngươi phá án.”

Thiên quan mặt sắt đón lấy cây phất trần: “đa tạ Thiên Vương.”

Đến phủ Vương Mẫu, Thiên quan nói mục đích đến. Vương Mẫu Nương Nương liền chỉ vào bàn trang điểm trăm của quý của bà ấy: “quạt báu chính là để ở đây.”

Thiên quan phát hiện cửa sổ đang mở, hỏi Vương Mẫu: “trong đêm cửa sổ này có đóng hay không?”

Vương Mẫu nói: “có đóng, không biết tại sao lại mở ra.”

Thiên quan mặt sắt tay cầm cây phất trần, đi đến trước cửa sổ: “ cho chúng tôi nhìn xem hình bóng của kẽ trộm.”

Cây phất trần vung lên, nhẹ nhàng lướt qua mặt đất trước cửa sổ, trên đất liền hiện ra hai ảnh nghiêng, một cái là hình khỉ, một cái là hình heo.

Thiên quan mặt sắt liền đi báo cáo Ngọc Đế: “nhìn thấy kẽ trộm quạt là một con khỉ, một con heo.”

Ngọc Đế nhổ râu suy nghĩ: “tối hôm qua Tôn Tiểu Thánh, Trư Tiểu Năng tự ý rời khỏi cương vị công tác, đúng lúc xãy ra vụ trộm, hình dáng lại phù hợp….”

Ngọc Đế sai Tứ Thiên tướng: “Tôn Tiểu Thánh, Trư Tiểu Năng có nghi vấn trộm báu vật, lập tức đem chúng nó giam lại thẩm tra.”

“Tuân chỉ.”

Tứ Thiên tướng bước ra, Giáp thiên tướng nói với các bạn: “này luân phiên làm việc, các vị là muốn giảm bớt thủ tục, hay là tốn hao công sức.”

Tam Thiên tướng nói: “giảm bớt thủ tục tốt hơn.”

Giáp Thiên tướng nói: “lãnh chút dinh dưỡng bổ sung thế này, không đáng cùng 2 tên tiểu tử bướng bỉnh đó tốn sức tổn hao tinh thần, tôi có ý này…..”

Bốn tướng đi đến Tinh Quan phủ, gọi Tiểu Thánh và Tiểu Năng ra.

“Ngọc Đế mới xây xong một cái nhà hát, mời các ngươi đi xem kịch.” Thiên tướng nói.

Tiểu Thánh, Tiểu Năng đi cùng Thiên tướng một cách vui mừng đi xem kịch.

Họ đi vào một cái phòng tối, càng đi càng tối. Cứ đi 3 bước, thì gặp một cặp thổ binh tay cầm binh khí, đứng rất ngay ngắn.

Tiểu Thánh chỉ vào đám thổ binh hỏi Thiên tướng: “họ là diễn viên, hay thật là thổ binh?”

Giáp Thiên tướng trả lời: “lúc họ không nhúc nhích, có thể đem họ làm diễn viên, nhúc nhích thì khác rồi.”

Tiểu Thánh và Tiểu Năng bị dẫn vào một gian phòng nhỏ. Cửa lập tức đóng chặt lại. Ở đây ngay một cái cửa sổ cũng không có, rất ngộp ngạt khó chịu.

Tiểu Năng kêu lên một tiếng không bình tĩnh: “mau diễn kịch đi.”

Bấy giờ, một viên quan nách kẹp cuộn hồ sơ, đi vào phòng một cách rất nghiêm túc, cùng Tứ Thiên tướng đối mặt gặp nhau.

Giáp Thiên tướng chào hỏi: “Ôn Thiên Quân, đi thẩm án.”

Ôn Thiên Quân “ừ” một tiếng mắt nhìn thẳng.

Giáp Thiên tướng kiến nghị: “vì sự an toàn của ngài, ngài tốt nhất nên dùng thế thân.”

“Hả?” Ôn Thiên Quân suy nghĩ suy nghĩ rồi gật gật đầu, “ừ”.

Không bao lâu sau, trên trần nhà của gian phòng nhỏ này mở ra một miếng, lộ ra một cái lổ vuông.

Tiểu Thánh và Tiểu Năng cảm thấy mới lạ, mở to con mắt chú ý nhìn.

Trong cái lổ vuông thả xuống một con rối giật dây đang kẹp cuộn hồ sơ, con rối này còn đang ở giữa không trung đã tự giới thiệu: “ta chính là Ôn thiên Quân.”

Hai “khán giả” lập tức vỗ tay.

Ôn Thiên Quân thật đang ở bên trên cái lỗ vuông giật dây, phối âm.

Chỉ thấy con rối đó móc ra một cây bút, mở ra một cuốn sổ, hỏi: “các ngươi tại sao lại trộm quạt báu của Vương Mẫu?”

Hai bạn nhỏ nghe xong ngẩng người ra.

Tiểu Thánh hỏi: “quạt báu nào?”

Tiểu Năng nói: “chúng tôi không có trộm cái gì cả.”

Con rối cầm lấy bút liền viết lên trên quyển sổ: không nói thật.

Tiếp theo, con rối tuyên bố: “đề thứ hai là lựa chọn đáp án: A-Là Tôn tiểu Thánh trộm. B-Là Trư Tiểu Năng trộm. C-Là Tôn Tiểu Thánh và Trư Tiểu Năng cùng nhau trộm.”

Tiểu Năng bị ABC làm cho hồ đồ rồi, hỏi Tiểu Thánh: “trả lời thế nào?”

Tiểu Thánh bất ngờ nhảy đến chụp lấy con rối, Ôn Thiên Quân không phòng bị, bị kéo xuống nữa thân hình.

Tiểu Thánh nói lớn với Ôn Thiên quân: “ông xuống đây nói cho rõ ràng.”

Ôn Thiên Quân vội vàng quăng đi con rối: “được rồi, thẩm vấn hoàn tất.” Nói xong liền đem ván đậy vào chổ mở đóng chặt lại.

Lại nói về trong Tinh Quan phủ, ngoài Chủy túc, Thất túc ra, 26 túc đang bàn cãi tới tấp.

Tinh Nhật Mã nói: “Tiểu Thánh, Tiểu Năng sau lại đi trộm của Vương Mẫu vậy?”

Lâu Tinh Cẩu nói: “họ lại không có nếp nhăn.”

Giác Mộc Giao nói: “Tôn Ngộ Không đi trộm bàn đào, e rằng có chút di truyền!”

Ngưu Kim Ngưu đẩy đẩy Tâm Nguyệt Hồ: “mọi người đều gọi ngươi là Trí đa tinh, ngươi nói xem!”

Tâm Nguyệt Hồ khép lại đôi mắt, tập trung tinh thần: “xãy ra sự việc trước sau, chỉ có Lý Thiên Vương vui mừng, không biết ông ta đang làm trò quỷ gì đây?”

Nữ Thổ Bức tỏ ra dũng cảm: “tôi đi thăm dò một chút.”

Nữ túc hiện ra nguyên hình con dơi, thò ra đôi cánh vỗ ra một tràng tiếng vang, liền bay về phía Thiên Vương phủ một cách nhẹ nhàng.
anh sex
truyen dam
phim sex hay
truyen sex hay
truyen lau xanh
truyen loan luan
truyen nguoi lon
truyen sex hoc sinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét